213- ĂN UỐNG NUÔI TÀ MẠNG
(17:43) Cho
nên bây giờ phải đẩy lui cho được, không có cần uống thuốc nữa, dẹp ba cái nghệ
quăng hết đi, rồi con sẽ đẩy hết đi. Đó, con thấy không? Nào là nghe người ta
bày cái này, cái kia, đủ thứ hết. Con biết khi mà mình sợ chết rồi đó, bắt đầu
đó cả cái con vật người ta cũng bắt làm thịt cho mình ăn để cho hết bệnh nữa.
Bây giờ đó, có con rắn lục ngâm rượu để uống cái nó hết bệnh, cái bắt đầu con
cũng nghĩ rằng như vậy thôi để ngâm bắt con rắn xanh đó ngâm rượu để rồi uống,
hay rắn hổ gì ngâm rượu thì chắc nó sẽ tiêu cái bệnh này. Thế thì mấy con, Thầy
thấy cái điều đó là cái điều đau khổ nhất.
Giết con rắn,
cho chết con rắn để cho mình được mạnh, thì cái điều đó nó có công bằng trên
cái sự sống không mấy con? Cho nên vì vậy đó, hiện giờ đó, thậm chí bây giờ mà
Thầy mà đã nghe báo chí, đài điện nó báo là người ta bây giờ tiền bạc nhiều
quá, cho nên người ta ăn đủ thứ thú vật rắn rít, bò cạp, cái gì họ cũng ăn đủ
thứ hết rồi. Có bây giờ chỉ có con nít họ chưa ăn thôi, người ta họ chưa ăn
thôi! Bây giờ họ bắt đầu họ ăn con nít mấy con. Họ nói thịt con nít bây giờ nó
còn bổ, còn khỏe hơn là ăn các thứ khác.
Bây giờ người
ta bắt đầu, các cái đại gia họ bây giờ họ tiền bạc nhiều, họ đi mua con nít họ
về họ làm thịt họ ăn. Thì các con thấy không? Từ đó bây giờ cái tình trạng này
trên mạng, trên này kia người ta đã la lối um xùm ở trên đó rồi, con người bây
giờ họ ăn thịt như vậy. Nhất là ba cái ông Trung Quốc, mấy ông đó bày đặt đủ thứ
hết, nào là cóc nhái gì cũng ăn hết, bọ cạp rồi … ăn riết, cho tới bây giờ ăn
thịt người ta rồi! Thì còn cái gì đâu mấy con thấy không? Thì ăn cái con vật
kia được thì ăn thịt người ta vẫn được chứ!
Nhưng mà từ
xưa đến giờ người ta không có ăn được, chứ mà cỡ mà từ xưa đến giờ mà truyền thừa
mình ăn được, chắc là không bao giờ có đồng mả chôn đâu?! Chết bao nhiêu cái
đem làm thịt, cha mẹ chết đem mổ ăn thịt để bỏ uổng. Đó, thì Thầy nói thật sự
ra trong cái vấn đề mà con người ta tới bây giờ đạo đức nó đến mức độ như vậy rồi.
Người ta chỉ nghĩ rằng ăn nó bổ khỏe, nó này kia nọ, cho nên người ta ăn. Còn
chúng ta dẹp ba cái này đi, tới chừng đó chúng ta không ăn cũng bổ khỏe như thường.
Có phải không? Các con thấy không?
Chẳng thèm uống
thuốc, chẳng thèm đi bác sĩ, ba cái nhà thương đóng cửa, dẹp phứt đi cho rồi,
có phải sung sướng không? Cuộc đời này mà, có gì đâu? Chết thằng này nó sanh thằng
khác chứ bộ, nó mất đi đâu?! Nó tiếp tục nó tái sanh, nó làm sao nó mất mình được,
nó đâu có mất được mấy con. Cho nên mấy con đừng có nghĩ rằng “Chết tui
mất”. Không có đâu, không có mất đâu! Nó còn sanh nhiều thằng nữa chứ đâu
phải!
(20:21) Một
mình con chết nó sinh bao nhiêu Phước Tồn khác nữa chứ đâu phải một mình con.
Thầy nói thật sự chứ, cái nghiệp nó sinh ra nhiều cho nên từ đó con nỗ lực con
tu được ở trong cái đời nay, nó chấm dứt cái tái sinh. Mà nếu mà nỗ lực không
được, nó có chết đi nữa nó sinh ra nhiều người tu càng tốt chứ không sao đâu.
Cho nên vì vậy mà nỗ lực tu cho thật sự, ôm cho chặt pháp, pháp Thân Hành Niệm
là tuyệt vời. Thầy có nói đó là cái pháp tuyệt vời, nỗ lực tu cho tới nơi tới
chốn đi!
Tu sinh
Phước Tồn: Dạ, Mô Phật,
con xin cám ơn Thầy, con xin phép về.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét