414- CÁCH THỨC ĐỐI TRỊ BỆNH TẬT
(59:10) Phật
tử 1: Dạ thưa còn một câu hỏi nữa, do bà, coi như là cái này của Từ
Tâm Tịnh. Thưa Từ Tâm Tịnh là một thời gian tu Thiền, không biết làm sao mà bị
bệnh thận. Cái thận nó coi như là bị không làm việc nữa Thầy. Nếu mà một người
thận mà không làm việc nữa đó, thì ở bên Mỹ có thể là dùng phương pháp là lọc
thận hay là thay cái quả thận mới của một cái người khác.
Thì trong
cái thời gian mà chị bị như vậy thì chị cũng có niệm Phật, có nghĩa là làm mọi
cách như uống thuốc này kia, làm mọi cách như là làm việc từ thiện. Không biết
là Thầy có cái phương pháp nào chỉ cho chị để cho cái trái thận của chị hoạt động
trở lại không?
Trưởng
lão: Bây giờ chỉ
còn có cái điều kiện là, thứ nhất là mình có những cái phương pháp. Về cái
phương pháp thì nó cũng có. Nhưng mà nó ngay cả mà cái sự tu, do cái sự tu mình
tập nó sai, nó ảnh hưởng đến trái thận.
Thì bây giờ,
thứ nhất là mình đình chỉ lại, mình không tu cái pháp đó nữa. Thí dụ như con mà
cái thận con yếu sẵn rồi, con ngồi lâu con cũng bị đau thận, nó không hoạt động
đó, ngồi lâu. Thí dụ bây giờ mình ngồi lâu, mình ráng một tiếng, hai tiếng hay
ba tiếng đồng hồ mà cái thận mình yếu, nó dễ bị sạn thận mấy con. Nó không có lọc
cái hạt sạn đó, chứ không phải không đâu.
Cho nên vì vậy
đó cái ngồi là khi nào mà nó ngưng hoạt động đó, thì mình ngồi lâu mới tốt. Mà
nó còn hoạt động mà cứ bắt buộc nó ngồi, nó chịu đựng hoài đó, cái thận nó sẽ
không tốt, nó không tốt. Cho nên nó cũng có nằm về vấn đề tu sai mà nó ảnh hưởng
đến cái phần nội tạng của mình, không cái phần này thì nó cũng đến cái phần
khác.
Đó, thì do
đó bây giờ chúng ta tu đúng, tu đúng thì coi như là khi đã bị bệnh, thì đầu
tiên là mình phải trị thuốc thang. Chứ cái sức của mình không có đủ, để mình đề
kháng lại mà chống lại những cái bệnh tật ở trong người. Cái mô bệnh ở trong
đó, mình không đủ sức chống lại đâu.
Cho nên mình
uống thuốc để cho nó phục hồi lại, nhờ thuốc nó trợ giúp, nó đề kháng hoặc nó
phục hồi lại những cái. Nó làm nó cho kích thích, nó làm cho làm việc trở lại,
nó thì đầu tiên đó là mình sử dụng thuốc. Cái thứ hai, nếu mà cái thận quá nó
không có hoạt động được nữa, nó quá tệ. Thì nó quá tệ, thì mình sẽ như người
ta, thì ở ngoài đời thì người ta thay, người ta thay nếu mà điều kiện nó quá tệ.
Thì mình cũng nên tập những cái động tác, động tác về cái phần cái cơ thể, mà về
phần thận của mình. Mình xoa hay hoặc là mình vận động nó, những phương pháp mà
dưỡng sinh đó.
Đồng thời
thì mình dùng pháp hướng. Mỗi lần mình vận động như vậy thì mình nhắc pháp hướng,
để dùng cái nội lực của tâm của mình: “Cái thận hãy hoạt động trở lại,
hoạt động bình thường trở lại”. Mình nhắc nó vậy, mình vô tình mình nhắc nó
thôi. Nhưng mà mỗi khi mình nhắc, thì mình có sự hoạt động. Trước khi mình tập
những cái phương pháp dưỡng sinh về cái phần cơ thể, cái phần dưới, cái phần thận
của mình đó. Thì mỗi khi mình tập luyện như vậy đó, thì mình nhắc trước khi đó
mình tập luyện. Thì đồng thời những cái sự co bóp của cơ của mình trong đó, nó
làm cho trái thận của mình, nó bắt đầu nó hoạt động, vậy là hết rồi.
Hễ khi mình
nhắc là mình phải hoạt động nó, mình phải hoạt động nó. Mình cúi xuống, mình ngửa
ra, hoặc mình nghiêng qua, mình ấy lại. Để cho cái phần bàn toạ của mình nó hoạt
động, cái phần của cái thận, bàng quang của mình đó nó động, nó động ở trong
đó. Thì khi mình nhắc, thì mình lúc lắc thì nó động rồi. Nó động thì coi như nó
phải hoạt động. Chứ đừng có ngồi im. Ngồi im tức là nó bị cô đọng lại, nó không
hoạt động, con hiểu chưa? Cho nên khi mình hướng tâm mình nhắc, để cho nhờ cái
tâm lực nó dẫn dắt cho cái thận nó hoạt động lại. Thì một thời gian, nếu bền
chí thì chừng một tháng đến ba tháng, thì coi như nó bình thường nó không đau nữa,
con.
(1:03:27) À!
Nhưng mà nhớ là trong khi đó, thì cái người đó phải sống trong những cái lúc mà
mình điều trị bệnh vậy đó, mình sống cái đời sống thanh tịnh con. Mình ăn chay,
mình đừng ăn thịt chúng sanh nữa, để nó giảm thiểu cái sự đau khổ của chúng
sanh. Trong những ngày nào đó, mình lấy cái ngày đó mình Thọ Bát Quan Trai thì
ngày đó mình luyện tập là hay lắm. Vì đó là cái lời của đức Phật dạy, mình muốn
ước nguyện một cái điều gì được, thì mình phải sống cái đời sống thanh tịnh, đời
sống giới luật. Thì mình ước nguyện sẽ được và đồng thời mình ước nguyện bằng
cách mình có hành động đúng. Tức là mình thắp đuốc lên mà đi đó. Tự mình hoạt động
cho nó, thì nó sẽ hoạt động trở lại, chứ đừng ngồi im, ngồi im thì không được.
Thí dụ bây giờ Thầy bảo, cái thận không hoạt động mà Thầy cứ ngồi im lìm vậy,
Thầy không nhúc nhích nó chút nào thì nó làm sao nó hoạt động? Thầy phải hoạt động.
Con nhớ về
hướng dẫn cho cái người bạn con, để cho họ biết cách và từ đây về sau thì họ đừng
có tu Thiền đó nữa. Bởi vì tu thì coi như nó bị một cái vết, bây giờ mình tu
thì nó trở lại cũ. Còn mình xả, mình không tu nữa, mình thấy cái đó sai đưa đến
bệnh tật rồi. Còn cái gì mà đưa đến cho mình được giải thoát, thì mình tiếp tục
mình tu, mà đưa đến cái sự không giải thoát thì mình bỏ. Đừng có cố chấp, mình
đừng có bị cái kiến chấp nó, cho nó là hay. Mà tại mình tu chưa tới, đừng nghe
những cái lời đó. Khi mình đã bị bệnh rồi, thì nó là cái pháp sai. Nó không hợp
với mình rồi, thì mình bỏ, mình tu tập cái có lợi ích.
Thà là mình
đừng tu, mà đã tu thì phải tu có lợi ích. Cũng như mình không làm thì thôi, mà
mình làm thì phải làm cho nó có lợi ích. Như bây giờ con làm công không, mà con
không có ăn gì hết, thì con làm, làm gì đây, thấy không? Còn bây giờ con làm ít
ra con cũng phải nhận được thù lao, con phải nhận có cái lương hưởng con mới
làm chứ, thì nó có nó làm. Còn bây giờ con tu mà nó không lợi ích cho con, mà
nó còn có hại cho con thêm, thì con tu làm gì? Do cái chỗ đó nhận xét, cho nên
đức Phật nói: “Đừng có tin gì hết mà hãy tin cái gì mình làm có lợi ích
cho mình, cho người thì mình làm”. Ngay cả lời của đức Phật nói mình cũng đừng
có tin nữa.
Nhưng mà lời
ông Phật nói mình làm coi nó có lợi ích không, nó có lợi ích thì mình tin mình
làm. Chứ đừng có tin Thầy tổ; đừng có tin kinh điển; đừng có tin cái truyền
thuyết; đừng có tin cái người có uy quyền hay hoặc là tin những cái bậc Sa môn.
Đức Phật dạy mình mười cái điều không có tin mà. Mà tin cái gì mình làm có lợi
cho mình. Cho nên Thầy nói bây giờ không lẽ mình đi làm lao công, mà người ta
không trả lương, mà cứ làm cho người ta không. Mình không có lợi gì hết, mình
nhịn đói làm cho người ta nữa, thì chuyện đó không ai làm đâu. Thì mình tu cũng
vậy, tu phải có lợi, tu không có lợi mình đừng tu.






