300- ĐỊNH NIỆM HƠI THỞ ĐẨY BỆNH
(04:04) Phật
tử 3: Chúng con xin Thầy giảng cho bài pháp ngắn, ngắn thôi ạ.
Trưởng
lão: Thầy nói rồi
mà, không phải dễ. Bây giờ thân mấy con bệnh, thì mấy con tác ý: “Thọ
là vô thường cái bệnh đau, cái nhức đầu này”, con bảo nó: “Đi
đi, tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự; an tịnh
thân hành, tôi biết tôi hít vô; an tịnh thân hành, tôi biết tôi thở ra".
Rồi hít vô, thở ra năm hơi thở, nương vào cái tâm. Mặc dù nó đang nhức đầu
nhưng mà cứ biết hơi thở thôi.
Ráng cố gắng
nhưng mà nó vẫn biết hai, vừa biết hơi thở mà vừa biết nhức đầu, nhưng rồi các
con tác ý nữa "An tịnh thân hành, tôi biết tôi hít vô; an tịnh
thân hành, tôi biết tôi thở ra". Rồi cũng hít vô, thở ra năm hơi thở
như vậy. Cứ chuyên vậy, ba mươi phút sau cái đầu mấy con hết nhức. Tại vì mấy
con đã nhiếp cái tâm của mấy con ở trong hơi thở được rồi là nó hết đau. Con hiểu
không?
Chứ còn bây
giờ mà bảo mấy con: "Tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự", rồi
ngồi đó mà chịu đau, nó giữ cái tâm bất động mà chịu đau thì mấy con không chịu
nổi đâu. Cho nên nương vào hơi thở để chịu, thì như vậy là cứu khổ mấy con rồi,
tự mình thắp đuốc lên đi, làm cho mình hết khổ gì, đó là một.
Hai là mấy
con ngồi lại, ngồi lại yên lặng. Đây là cái pháp đối trị bệnh. Thầy dạy rồi phải
không, con nhớ chưa? Bây giờ đây là cái pháp mấy con ngồi lại xem từng tâm niệm
mình nó còn khởi ham muốn, lo lắng, suy tư buồn rầu cái gì? Thì tất cả những
cái này là ác pháp, ngăn và diệt, tức là mấy con đang tu Tứ Chánh Cần. Còn những
tư duy suy nghĩ thiện, để giúp cho người này, người kia làm việc tốt, an ủi cho
những người khổ thì mấy con triển khai cái tri kiến đó ra giúp đỡ họ. Đó là thiện
pháp, chứ không phải diệt ý thức của mấy con chút nào hết. Nhớ chưa? Đấy là mấy
con đang tu Tứ Chánh Cần.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét