Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2024

253- ĐẨY LUI TỪNG BỆNH MỘT

 

253- ĐẨY LUI TỪNG BỆNH MỘT

(28:30) Tu sinh 2: Con thấy Thầy nói con có kết quả vậy con cũng mừng. Về cái chung bệnh mộng tinh con chưa có đẩy nó.

Trưởng lão: Chưa! Bây giờ con lo mấy cái kia đi, rồi tới đây rồi nó sẽ đẩy lui hết. Nó làm cho cái thân của con nó thanh tịnh, nó không có còn mộng tinh gì nữa hết, không có để ba cái thứ này. Một người tu sĩ là nhất định không mộng tinh. Chứ không phải là như ngài Đại Thiên nói, bây giờ chứng quả A La Hán cũng còn xuất tinh. Thầy nói, A La Hán mà xuất tinh? Mấy ông tâm còn dục mới còn xuất tinh, chứ ở đó A La Hán dục ở đâu mà còn, để mà xuất tinh? Mấy ông nói chuyện, nói chơi không. Mấy ông không chứng quả A La Hán mà nói bậy bạ, làm phạm tội với những người mà người ta tu chứng quả A La Hán. Tâm người ta vô lậu, người ta còn lậu hoặc đâu mà xuất tinh? Chứ đừng nói chuyện mà mộng tinh.

Thầy nói thật sự, theo Thầy dạy pháp tránh xa cái đó hết, con đường đó là con đường sinh tử. Nhất định là phải đập dẹp nó hết, không có để. Triệt tiêu nó, cái tâm nó không còn ham muốn nữa. Đứng trước phụ nữ nó thấy như là một cái đống thịt thối, nó không còn mà gợi nó một cái gì được hết. Như vậy mới là người tu Phật giáo con.

Tu sinh 2: Mà kính thưa Thầy, theo mà nó có kết quả như vậy thì con có thể là nó đẩy từng cái chứng bệnh được không Thầy? Hay là mình đẩy hai, ba cái vậy Thầy nó có hay?

Trưởng lão: Coi như là mình thấy cái nào mà quan trọng trước thì mình tập trung cái lực lượng mình đẩy cái bệnh đó ra đi, cho nó ly cho ra hết. Chứ còn cái nào mình cũng đẩy, đẩy nó ra, nó cũng phục hồi, nó cũng ra chứ không phải ít. Nhưng mà nó bị nhiều thứ bệnh quá, cái nào quan trọng thì con đẩy cái đó cho bay cái đó đi, rồi tập trung cái khác. Bởi vì giờ nào mình cũng tập trung cho ông, ông phải đi thôi. Còn lát nữa giờ này con tập trung đuổi bệnh này, lát nữa tu tập trung đuổi bệnh kia, nó lung tung, nó đủ thứ. Nó cũng giảm xuống, nhưng mà nó quá nhiều, nó không có tập trung cái lực lượng nó đẩy. Mà đẩy lui được cái bệnh này thì bệnh kia nó giảm, chứ nó không phải không giảm đâu. Bởi vì cái nghiệp, một chùm nghiệp của nó đánh mình, nó đánh bệnh này tới bệnh kia.

Cho nên mạnh mẽ đi, coi cái nào quan trọng nhất là đẩy cái đó bay trước cái đã. Còn nếu mà đánh du kích thì coi cái nào yếu thì đánh trước. Còn hễ mình mạnh, mình có đủ lực thì mình đánh thẳng cái đau khổ nhất ở trong thân của mình. Còn hễ mình thấy mình chưa có đủ lực thì mình nhắm cái chỗ nào mình đau sơ sơ, ít ít đó mình đẩy cái đó trước, nó bay cái đó rồi thì mình tới cái kia. Con dồn cái lực lượng, con tác ý giờ nào, phút nào cũng dồn lực lượng đuổi một cái bệnh đó thì bệnh sẽ đi hết.

Tu sinh 2: Con thấy là con chỉ mới tác ý thưa thôi thưa Thầy, hai, ba hơi thở con mới tác ý một lần.

Trưởng lão: Mà nó còn có hiệu quả đó. Cái lực của ý thức nó mạnh lắm con! Mình không tập thôi, chứ mà tập rồi mới thấy Phật pháp hay thiệt. Sao mà ông Phật, ông biết cái pháp Như Lý Tác Ý mà ông dạy mình cũng giỏi thiệt chứ. Còn nếu mà ông Phật không dạy thì không ai biết cái pháp Như Lý Tác Ý như thế nào hết. Pháp hay thiệt! Lấy cái ý thức mà đẩy đi những cái đau khổ, cái nghiệp ở trên thân con người. Thậm chí như cái tâm tham, sân, si của mình cũng vậy con. Khi mà đang giận, mình nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Không có giận hờn ai nữa hết, ác pháp đó”, vậy mà nó hạ xuống chứ. Mình tác ý, vậy mà cái tâm mình hồi đó đang sân dữ tợn, mà tác ý một cái nó hạ liền, thấy nó hạ rất nhanh chứ đâu phải.

(32:16) Bởi vậy Thầy nói hay thật, pháp Phật hay thiệt! Chỉ cần tỉnh nó một cái, là nhắc nó một cái, tác ý một cái là thấy nó buông xuống liền trong lúc mình đang tức giận đó. Như điên vậy mà thế mà nhắc một cái mà nó hạ xuống liền. Mình mới thấy khi mà vậy, mình mới biết trước ác pháp, cái pháp của Phật hiệu quả vô cùng. Mình tu gì rồi mới thấy cái pháp của Phật nó hay!

Bởi vậy Thầy muốn truyền dạy cái pháp này để trước khi mà Thầy ra đi rồi, cái pháp này nó còn lại mãi mãi. Để con người ở trên trái đất này nó đỡ khổ biết bao nhiêu, được an vui, được hạnh phúc lắm! Thầy mong những cái pháp của Thầy còn lại, để dựng lại cái chánh pháp của Phật, đừng mất! Con thấy trước khi chưa có Thầy, có ai mà nhắc đến cái pháp Như Lý Tác Ý đâu, không ai nói hết! Tu là cứ tu, chứ không có biết Như Lý Tác Ý chỗ nào hết. Tu hoài có vậy thôi, được cái nào thì được, không được thì thôi. Còn Thầy bây giờ có pháp dẫn, có pháp đánh đàng hoàng, mà Phật đã dạy cụ thể quá rõ ràng.

Cho nên ráng tu mấy con. Mấy con ráng về tập tu. Thôi bây giờ mấy con vô con. Ráng tập, tập rồi ghi nhận những kết quả. Một tháng, nửa tháng thì có Thầy vô, chứ Thầy đâu bỏ đâu! (33:41)

HẾT BĂNG


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

414- CÁCH THỨC ĐỐI TRỊ BỆNH TẬT

  414- CÁCH THỨC ĐỐI TRỊ BỆNH TẬT (59:10)  Phật tử 1:  Dạ thưa còn một câu hỏi nữa, do bà, coi như là cái này của Từ Tâm Tịnh. Thưa Từ Tâm T...