250-TU TIẾP TỤC TU TRONG TƯỞNG SAU KHI CHẾT
(20:02) Tu
sinh 6: Kính bạch Thầy, cho con hỏi về những người tu mà trước khi chết có
làm giấy để hiến nội tạng cho bệnh viện. Họ cho đấy là tâm từ. Việc đó đúng hay
là sai?
Trưởng
lão: Họ làm như vậy,
họ cũng háo danh mà thôi.
Khi nào mà
mình thấy bây giờ bệnh viện cần thiết, người ta kêu gọi tất cả mọi người: "Ai
chết mà có cái thân còn được, sẵn sàng giúp đỡ cho những người còn sống mà đang
mang bệnh đó, lỡ cái thận hoặc gan hoặc tim đã bị hư hoại mà chỉ cần thay vô để
người ta sống được". Thì mình được nghe cái tin đó, thì mình phát nguyện
để trợ giúp: "Sau khi tôi chết để tôi sẽ hiến cái thân này
cho" thì cái đó được.
Còn mình
không nghe, mà mình nghe người ta nói, rồi mình háo danh mình cũng đi, làm như
vậy coi như từ thiện. Coi như là tui thì sự thật ra mình cũng còn cái danh từ
thiện. Bởi vì ở trong cái chỗ từ thiện, chứ nó sự thật ra nó không có làm thiện,
mà nó làm cái danh của nó, coi như mình từ thiện.
Cho nên Thầy
nói cái Đức Hiếu Sinh, thật sự trong hiếu sinh mà bố thí dù cái giọt máu mình bố
thí cho người khác là vì lòng thương yêu mình thật sự. Chứ không phải vì cái
danh của mình làm để cho người ta thấy rằng mình là người hiến máu cho những
cái người không có máu đó. Thì mình cũng vẫn bị cái danh, đó cũng là ác pháp
thôi, nó không từ thiện đâu.
Tu sinh 6: Kính bạch Thầy, như vậy khi chết mà
tu chưa xong thì họ còn có cái phước nào? Tu tập như thế mà chết thì cái tưởng
nó có hoạt động không Thầy?
Trưởng
lão: Thầy nói bây giờ
con tu mà con muội lược được tham, sân, si. Bây giờ ở trong gia đình con có muốn
đem xác con hiến nó, có người họ cũng không cho nữa, có người bảo thôi bây giờ
đem thiêu đốt đi.
Con đã tu muội
lược rồi, nó có cái từ trường để bảo vệ thân con. Nó buộc lòng có người ở trong
gia đình con không cho đem chôn. Tự nó, nó bảo vệ, con khỏi lo điều đó đi. Chứ
bây giờ bao nhiêu người chết đều đem đi thiêu hết, bởi vì nói đất không có, nó
không có cho chôn đâu. Nhưng mà con tu muội lược rồi, thì cái từ trường của
con, nó bảo vệ cái thân con để nó tiếp tục tu. Bởi vì nó không tái sanh được,
nó phải tiếp tục nó tu trong tưởng.
(22:24) Cho
nên cái từ trường nó phóng ra, nó khiến cho một người thân nào của con
nói: “Tôi không đồng ý cho thiêu đốt cái thân của bác tôi hay của chú
tôi hay của anh tôi, mà tôi hoàn toàn tôi xin chôn cất vì anh tôi sẽ tu tới đó,
ảnh sẽ tiếp tục tu nữa”. Cả gia đình đều phải nghe hết, không ai dám cải hết,
đem chôn. Con yên tâm, để tự thân con nó lo. Nếu mà con muội lược thì nó lo, chớ
con khỏi có lo cho nó.
Còn con tu
mà không muội lược thì con khỏi đi, nó đem đốt sạch hết chớ đừng nói chuyện nó
để, để đi đầu thai cho rồi. Thầy nói mấy con tu muội lược thì nó lo cho mấy
con, chứ khỏi có cần mấy con lo cái gì hết.
Tu sinh 6: Bạch Thầy (…)
Trưởng
lão: Nói ông háo
danh dữ tợn lắm, bộ có mình ông hiến hay sao mà ông ham dữ vậy?
Con có gì
trình lên Thầy, con nói đi!
Tu sinh 7: Thầy cho con hỏi (…)
Trưởng
lão: Không, con chỉ
tu hai cái đề mục đó thôi rồi xả tâm cho Thầy. Nghĩa là trên Tứ Niệm Xứ rồi nếu
mà được, Thầy sẽ đưa vào cái khu vực của Thầy. Thầy sẽ hướng dẫn cho đi tới để
làm chủ sự sống chết, chớ đừng có tu các cái đề mục khác, chỉ có ba cái đề mục
đó thôi.
Về hơi thở,
con tu ba đề mục thôi: "An tịnh tâm hành…", "An
tịnh thân hành…" và "Với tâm định tỉnh…" để
cho phá vọng tưởng, phá cái thân đau nhức mỏi, phá cái hôn trầm, thùy miên. Ba
cái này xong được rồi thì Thầy sẽ đưa con tu Tứ Niệm Xứ.
Rồi được rồi,
tiếp tục cho tâm bất động được cái đã rồi một hôm nào đó Thầy sẽ kiểm riêng mấy
con. Thầy sẽ cho mấy con qua bên Thầy, Thầy sẽ kiểm coi có không. Rồi bây giờ mấy
con yên tâm. Bây giờ ở đây có một cái lớp chúng ta có hai người, Thầy sẽ kiểm.
Mà nếu được Thầy sẽ cho ở bên Thầy, Thầy sẽ lo cho mấy con lần lượt đi vào Tứ
Niệm Xứ tu cho thành công.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét