137-NƯƠNG VÀO HƠI THỞ TÁC Ý
ĐỂ GIỮ CHO THÂN TÂM AN ỔN
(09:55) Còn nói về sự tu hành, tu tập để chúng ta đối trị được thân
tâm của chúng ta. Tâm chúng ta thường không yên ổn, nghĩ điều này, nhớ điều
kia, lo lắng điều nọ đụng chuyện thì giận đau khổ. Mà muốn cho tâm được yên ổn
thì chúng ta phải làm sao? Đức Phật dạy có phương pháp.
Hiện giờ như quý phật tử ngồi lại chừng trong năm phút, mười phút sẽ thấy
tâm mình nghĩ ngợi, khởi niệm nghĩ ngợi, lo lắng điều này hoặc thế kia, hoặc niệm
tào lao cũng có. Không bao giờ tâm quý vị yên, mà muốn cho nó yên, muốn cho
chúng ta ngồi nó yên ổn, nó không niệm, nó không phải dễ, nó cũng không phải
khó.
Đức Phật dạy chúng ta có một phương pháp để giúp cho tâm chúng ta yên ổn,
đức Phật dạy: “An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh tâm hành
tôi biết tôi thở ra.” Rồi mình hít vô thở ra, rồi mình lại cách năm
hơi thở như vậy rồi mình lại tác ý: “An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít
vô, an tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra.” Rồi mình lại hít vô thở ra
năm hơi thở như vậy rồi mình lại tác ý và cứ như vậy mình nhiếp tâm, vừa tác ý
vừa nhiếp tâm trong hơi thở.
Mỗi một ngày mình chỉ tập luyện chừng ba mươi phút thôi. Sau ba tháng thì
mình sẽ ngồi lại, mình thấy tâm mình hôm nay yên lặng không khởi niệm nghĩ lăng
xăng, nó bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, đó là mình đã nhiệt tình tu tập,
nhiệt tình tu tập.
(11:49) Quý vị nhớ cái tâm muốn cho yên ổn thì nhớ câu: “An
tịnh tâm hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra.” Tâm
hành là cái tâm nó nghĩ ngợi lăng xăng mà mình bảo nó an ổn, an tịnh là thanh tịnh,
an là an ổn đừng có lăng xăng ý muốn như vậy mà. Cho nên câu đó là giúp cho
chúng ta tập luyện cho cái tâm chúng ta ngồi lại yên ổn không có nghĩ ngợi đó
là cách thứ nhất.
Cách thứ hai, thân chúng ta dễ bệnh đau bởi vì thân con người đức Phật
nói giòn bỡ nay không thay đổi thì mai mốt sẽ có bệnh đau. Mà muốn cho thân
không đau thì chúng ta có những phương pháp để giúp nó ngăn và diệt các bệnh tật
trong thân của chúng ta. Ví dụ quý phật tử trong thân hiện giờ có một căn bệnh
phải đi uống thuốc không thể không có thuốc thì nó không yên ổn được.
Cho nên quý phật tử hãy dùng câu này để làm cho cái cơ thể để đẩy lui cái
bệnh đó, để làm cho cơ thể trở lại bình an không đau bệnh rất là đơn giản.
Chúng ta chỉ một ngày đêm bỏ ra ba mươi phút tập luyện trong ba tháng, sáu
tháng thì cái bệnh dù bệnh gì trong thân của chúng ta nó cũng đẩy lui được.
Bởi vì lời Phật dạy không dối chúng ta, Ngài dạy rất là thật, Ngài làm được
rồi Ngài mới dạy gọi là làm chủ bệnh. Quý thầy hôm nay gặp lại những lời đức Phật
Thầy cũng biết ơn Phật đã dạy Thầy tập để làm chủ được thân mình không có bệnh
đau. Bài pháp dạy tu tập rất đơn giản, quý vị nhớ hồi nãy Thầy nhắc là : “An
tịnh tâm hành ” còn bây giờ là “An tịnh thân hành ”.
(13:47) Nhớ tâm với thân khác nhau: “An tịnh thân hành tôi
biết tôi hít vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra.” Lời của đức
Phật dạy là để giúp chúng ta biết cách đẩy lui những bệnh tật trên thân của
chúng ta. Nếu chúng ta có thân có bệnh mà cứ cố gắng mỗi ngày đêm ba mươi phút
tập luyện như câu Thầy vừa dạy thì bệnh đau sẽ không còn và cơ thể trở lại bình
thường. Nếu cơ thể chúng ta chưa bệnh tật mà hàng ngày chúng ta tu tập như vậy
thì cơ thể chúng ta không bệnh tật.
Đức Phật nói như thế này trong bài kinh Lậu Hoặc tức là trong bài kinh
Đau Khổ, đức Phật nói như thế này: “Có Như Lý Tác Ý đau khổ không sanh
sẽ không sanh, mà đã sanh thì bị diệt ”. Đau khổ ở đây có phần thuộc về
tâm, có phần thuộc về thân. Như đầu tiên Thầy dạy thuộc về tâm và sau cùng cái
lời dạy sau cùng thuộc về thân.
Cho nên đức Phật dạy: “Có đau khổ, có Như lý tác ý đau khổ không
sanh sẽ không sanh, mà đã sanh thì bị diệt.’’, nghĩa là bây giờ trên thân
mình bây giờ không có đau, mình tác ý thì nó sẽ không đau. Đức Phật nói như vậy
mà, mà nó đau thì nó bị diệt đó là cái lý của đức Phật nói. Thầy dịch ra chữ “lậu
hoặc” thì nó khó hiểu mà Thầy dịch ra chữ đau khổ. Trong kinh Nguyên Văn thì đức
Phật nói dịch ra Việt ngữ chúng ta như cái danh từ “lậu hoặc” sẽ làm cho quý vị
khó hiểu.
(15:45) Phật dạy: “Có Như Lý Tác Ý lậu hoặc chưa sanh sẽ
không sanh, mà đã sanh thì bị diệt.’’ thì nó đã sanh thì nó bị diệt.
Chữ “lậu hoặc” có nghĩa là đau khổ, cái nghĩa của nó là đau khổ. Thì hôm nay Thầy
dịch như vậy đây là lời của Phật dạy không phải Thầy dạy.
Thầy chỉ là một người nhờ đức Phật dạy mà Thầy làm chủ được thân tâm của
mình mà thôi chứ không phải của Thầy. Cho nên Thầy rất thương quý phật tử từ đường
xá xa xôi về đây thăm Thầy mà không được dạy lời nào có ích lợi cho quý vị, mà
thuyết giảng một bài kinh để nghe rồi không biết đường lối tu tập.
Còn ở đây mỗi buổi tối quý phật tử giành ra ba mươi phút, rồi dùng câu
Như Lý Tác Ý mà Phật đã vạch ra, đã chọn ra cho chúng ta rất rõ ràng thì quý phật
tử sẽ dùng những câu đó mà tu tập: “An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít
vô, An tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra.” Rồi câu thứ hai: “An
tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô”.
Nếu quý phật tử ráng nghiên cứu và đọc những bài pháp của đức Phật dạy
thì nên xin cô Út tập sách “Định Niệm Hơi Thở” tức là dùng cái hơi thở mà tu tập
để đối trị những nỗi đau khổ của thân tâm mình thì nên xin tập sách đó về
nghiên cứu. Nó có 19 bài pháp để tu tập để đối trị cái đau khổ của thân tâm
chúng ta. Nên xin mỗi người có một tập sách đó, tập sách đó mỏng không dày,
chúng ta sẽ dễ dàng nghiên cứu, dễ dàng đọc.
Ví dụ như người nào nói tâm chúng ta trái ý, tâm chúng ta tức giận thì
chúng ta muốn cơn giận đó được đẩy lui thì chúng ta dùng một câu cũng trong Định
Niệm Hơi Thở thì đức Phật dạy: “Quán ly sân tôi biết tôi hít vô, quán
ly sân tôi biết tôi thở ra.”
Bởi vì mình thấy mình đang sân muốn cho nó ly ra, nó lìa ra nó đỡ trong
thân mình nữa cho nên mình tác ý ngay cái câu: “Quán ly sân tôi biết
tôi hít vô, quán ly sân tôi biết tôi thở ra.” Rồi mình hít vô, thở ra
năm hơi thở, rồi mình tác ý một lần thứ hai nữa, rồi hít vô năm hơi thở nữa, rồi
mình ngồi lại mình nghiệm coi cái sân, tâm sân mình hết hay chưa thì thấy nó
không còn sân nữa.
(18:10) Đó là cái phương pháp nó hiệu nghiệm như vậy. Còn mình muốn
cho tâm mình không còn sân, tánh mình hay nóng nảy quá, ai nói gì trái ý là tức
giận liền không dằn được. Mà muốn bây giờ cho nó không còn cái tánh quen, cái
tánh sân nữa thì quý vị siêng năng tập ba tháng, sáu tháng với một câu: “Quán
từ bỏ”, hồi nãy là quán ly mấy con vì nó đang sân mình ly, lìa nó ra.
Còn bây giờ mình đang ở trong tâm của mình, mình biết không ai động thì
nó không sân, nhưng mà có người động mình là mình sân đó. Mình biết mình dễ
dàng sân lắm cho nên mình: “Quán từ bỏ tâm sân tôi biết tôi hít vô,
quán từ bỏ tâm sân tôi biết tôi thở ra.”
Rồi quý vị tập như vậy ba tháng sau người ta nói trái ý, quý vị thản
nhiên, quý vị không giận tức là tâm sân đã bị từ bỏ rồi, đã bị đoạn diệt rồi
quý vị.
Cho nên Phật pháp nó rất hay nhưng chúng ta không biết pháp hành cho nên
chúng ta cứ đến chùa lạy Phật cầu khẩn nhưng đức Phật làm sao gia hộ cho chúng
ta được. Khi những cái nghiệp của chúng ta đã mang vào thân thì có ai cứu khổ
chúng ta bằng chính chúng ta. Cho nên quý vị phật tử hãy tập luyện thì sự lợi
ích đó sẽ đem lại cho quý phật tử.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét