77- ĐUỔI BỆNH BẰNG CÁCH VUỐT TAY
(39:06) Đó
còn cái vấn đề mà nuôi dưỡng cha mẹ thì bắt đầu mấy con nhớ, trong cái vấn đề
đau bệnh mấy con đừng sợ hãi, cái này quan trọng lắm mấy con. Khi cái thân có
đau nhức chỗ nào bất kỳ chỗ nào, mấy con sẽ nhắc: “Tâm tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự” thì lúc bây giờ mấy con giữ cái tâm bất động, bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự cho mấy con bất động, để cho nó im phăng phắc im lặng, thì mấy
con đưa cánh tay ngay cái chỗ đau của mình, cái chỗ đau của mình trên đầu như
thế này mấy con vuốt vầy: “Đi, cái thọ này đi, không được đau nữa”, thì cái lực
bất động nó sẽ ở trên cánh tay mấy con. Các con nghe cái bàn tay mà trị bệnh của
người ta không? Đó là cái lực tưởng mà người ta trị còn được huống hồ mình cái
lực ý thức, nó mạnh lắm mấy con. Đừng có sợ chết, chết bỏ mà, thân này ai cũng
chết chứ bộ sống hoài sao được mà sợ. Cho nên mình lấy cái bàn tay của mình để
trở thành cái lực của bất động tâm để vuốt.
(40:16) Bây
giờ có người thân của mình đau nhức cái chân, mình tập trung mình nhắc: “Tâm bất
động, thanh thản, an lạc, vô sự. Gom vào cánh tay này, bàn tay này”, thì lúc
bây giờ đó mình nhìn cái bàn tay của mình trong cái sức tập trung bất động tâm
của mình, đừng có khởi nghiệm nào hết. Lấy cái bàn tay này kê lên cái đầu gối
hoặc chỗ nào đau của người thân của mình vuốt: “Đi đi, chỗ đau này phải hết”,
mình chỉ ra lệnh vậy thôi, vuốt vài ba cái hết trơn. Mình trị bệnh mình được,
mình trị người ta cũng được chứ đâu phải trị không được sao mấy con, tại mấy
con không tập trung. Mà mấy con tập trung như vậy cái lực của mấy con rất mạnh,
mấy con làm như vậy một vài ba lần là mấy con thấy rõ ràng cái lực bất động của
mình rất mạnh chứ không phải. Rồi mấy con sẽ trị được, chết bỏ.
Lần thứ nhất
không hết, lần thứ hai lần không hết, lần thứ ba phải hết. Mà cho bây giờ không
hết tao cho 100 lần cũng phải hết, mình dùng cái sức này tao đẩy. Cái Tín Lực của
mấy con là mấy con làm được 100 lần, còn mấy con làm 2-3 lần không hết tức là
thiếu tín lực, các con hiểu chưa? Ngũ Lực của Phật mà, Tín lực là hàng đầu mà.
Cho nên vì vậy mà vuốt một lần thứ nhất mà không hết, nghe đau; vuốt một lần thứ
hai, thứ hai không hết; vuốt 100 lần, 1000 lần coi mày hết không? Đó là nói lên
cái ý thức mạnh mẽ của mình mà, mà đó là cái Tín Lực của mấy con. Vì đức Phật dạy:
“Có Như Lý Tác Ý lậu hoặc chưa sanh, đau khổ chưa sanh sẽ không sanh, mà đã
sanh bị diệt”. Mình đã người học Phật pháp mà đâu có còn chuyện đi uống thuốc,
đâu có chuyện mà nằm đó rên la, đâu có sợ ba cái thứ này.
Cho nên mấy
con thấy không? Như Thầy bây giờ già cả, thay vì người ta thì đau nhức chỗ này
chỗ kia. Mày dám vô đây đau à? Thầy vuốt một cái là lo chạy, xách gói chạy. Phải
bắt chước Thầy đi chứ! Đệ tử của Thầy mà không bắt chước Thầy là quá dở, đau
coi bộ khổ sở. Thầy nói thật sự mấy con, cái bướu của mấy con ở cổ, ở chỗ nào bị
lớn vậy, Thầy nói vuốt vài ba cái là nó tiêu hết khỏi cần đi mổ, cái tay này nó
hơn là cái dao của bác sĩ nữa mấy con, mà vuốt rồi nó đâu có vết thương gì đâu,
nó tiêu mà không có vết thương. Tại mấy con không dồn được cái lực bất động tâm
của mấy con vào bàn tay của mấy con thì mấy con trị không được mà thôi. Mấy con
phải tập, bây giờ mấy con tập bất động, thì mấy con phải tập nó vào cái bàn tay
của mấy con chứ, phải không? Mấy con phải tập trung cái lực của bất động của mấy
con vào cánh tay để cứu.
(42:45) Cho
nên hôm nay dạy mấy con biết cách để tu tập cho đúng: Là không phải diệt vọng
tưởng mà xả bỏ tất cả những cái niệm đau khổ trên thân tâm của mấy con, có vậy
thôi. Cái thứ hai kế đó nữa là cái để giúp cho mấy con trị bệnh. Mấy con có tin
thì mấy con cứu mấy con, còn mấy con không tin thì thôi ráng chịu. Bởi vì đạo
Phật có năm lực mà Tín Lực là hàng đầu, mà đây là pháp của Phật. Đức Phật đã dạy
rõ ràng trong kinh Lậu Hoặc mà, trong kinh đau khổ. Lậu hoặc có nghĩa là dịch
ra cho đúng, thì dịch mà cái chữ “lậu hoặc” thì mấy con khó hiểu, mà dịch cái
kinh gọi là kinh Đau Khổ, kinh Đau Khổ. Bây giờ nếu mà có Như Lý Tác Ý thì lậu
hoặc tức là đau khổ không sanh, mà đã sanh thì bị diệt. Thì mình có pháp như lý
thì mình tác ý: “Tâm tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, tập trung trong
bàn tay tôi, đưa lên trên đầu nè, trị cái bệnh nhức đầu này cho hết”, vuốt qua
một cái “Đi!”, chạy mất à. Không hết tao vuốt cái nữa, ba cái là phải xách gói
chạy chứ ở đó, bệnh nào dám ở đó nữa.
Các con cứ
nghe Thầy làm đi. Mà cái lực tập trung mấy con mạnh thì mấy con vuốt một cái nó
đi mất, còn yếu yếu thì vuốt hai cái, mà yếu nữa thì ba cái, mà yếu nữa thì cho
nó chục cái, còn yếu nữa thì cho nó trăm cái, có phải không? Mấy con đừng có nản
chí, đừng có sợ. Tự mình đuổi bệnh mà, có tốn hao gì đâu mà sợ. Mà lại đưa tay,
đưa chân như vậy nó còn khỏe khoắn cơ nữa chứ, cơ bắp mình mà đưa tới, đưa lui
như vậy nó còn khỏe mạnh nữa. Bây giờ mấy con đưa như vậy đó, thì mấy con thấy
cơ bắp của mình nó vận động chứ gì, hơn là tập thể thao mà lại trị bệnh nữa phải
sướng không? Đơn giản, rất đơn giản, pháp Phật rất đơn giản mà cứu khổ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét