66- GIẢI THOÁT TỪ CÁI ĂN UỐNG
(54:57) Cho
nên cái cảm thọ cũng không tác động được, ác pháp nào cũng không. Người ta chửi
cũng không giận được, người ta mắng, người ta làm gì mình cũng không phiền não.
Người ta đem những cái thực phẩm ngon cách gì cám dỗ mình, cái bánh đó nó ngon
thật ngon cám dỗ mình, mình không cần thiết.
Cho nên Thầy
thấy như thế này, mấy con thấy này. Trong một số người đi dự Đại Hội Phật Giáo
toàn là quý vị Hòa Thượng. Thế mà người ta đâu có ăn ngày một bữa mấy con. Sáng
người ta cho bánh bao cái này, cái kia nọ, rồi cái giờ mà giải lao thì còn kẹo,
bánh bao. Quý thầy biết sao, Thầy đi chung mà Thầy không biết, Thầy không phải
nói xấu đâu mấy con. Quý thầy tham ăn lắm mấy con. Đã đến đó thì thay vì mình
ăn một cái thôi, còn bỏ túi mình 5, 10 cái để đem về cho con cháu hoặc đệ tử
mình. Thật sự ra họ làm xấu lắm mấy con.
Thật sự Thầy
nói thật là đau lòng! Tham làm chi? Thử hỏi cái bánh bao như thế này, ăn vô cổ
mình, nuốt vô trong bụng mình còn gì? Tất cả thực phẩm bất tịnh, tại sao họ
không quán điều này, họ tham ăn? Thầy nói ăn cơm rau cải, tương dưa đơn giản mà
nhẹ nhàng. Ăn ba cái đồ chiên đồ xào càng nhiều nó càng bệnh đau, có cái gì
đâu.
(56:20) Cho
nên sống mà thật sự ra, một cái người ít bệnh đau thì Thầy nói lá cây rừng người
ta hái giùm ăn đi coi nó sống có chết không. Không chết đâu. Thầy 9 năm ở trên
Hòn Sơn ăn lá cây còn không chết nữa mà. Đủ biết con người của chúng ta nó chưa
quen thôi, chứ nó quen nó cạp cỏ kia cũng sống, có cái gì mà phải cần lúa gạo
chi cho cực. Giải thoát là giải thoát từ cái ăn uống đó mấy con, chứ không phải
là… Mình chỉ chấp vào cái ăn uống, mình phải bổ khỏe thế này thế khác theo mấy
ông bác sĩ thì chắc chắn cái đời sống chúng ta khổ.
Nhưng cơ thể
chúng ta nó thích nghi lắm mấy con, chỉ tập luyện nó thích nghi, lần lượt nó
thích nghi. Nó bỏ cơm, nó không cần ăn. Cứ người ta cứ ngỡ tưởng rằng, cây cỏ
kia nó không có cơm, không có chất bột trong đó, không phải đâu mấy con. Tự cái
cơ thể này khi mà nó ăn cái đó nó thích nghi thì tự nó vô cơ thể, nó chế ra một
chất nước gì đó, nó làm cho cỏ này thành cơm mấy con, tức là thành chất bột đó,
chứ không phải cỏ nó không có chất bột. Mà bây giờ người ta đem cỏ, họ thí nghiệm
họ nói trong cỏ đâu có chất bột. Nhưng mà không ngờ trong thân của chúng ta có
cái chất nó chế ra thành bột. Cũng như con bò, chứ nếu mà cỡ nó không chế thành
bột, con bò chắc chết queo. Mà mấy con thấy sữa bò bổ không? Bổ chứ đâu phải
không bổ đâu. Thì như vậy đâu phải là cỏ không bổ.
Cho nên tự
nó có cái chất, nó chế ra thực phẩm để nó nuôi cơ thể nó thì chúng ta chỉ cần thích
nghi thì nó sẽ chế ra được, không có cái gì đâu. Cơ thể chúng ta hay lắm mấy
con. Cho nên người tu bao đời mà người ta không có học khoa học, nhưng mà người
ta nghĩ có khoa học, cho nên người ta không sợ hãi. Tại vì người ta không sợ
hãi thì cái cơ thể người ta nó thành cái máy chế thực phẩm. Tại vì mình không sợ
là tự nó chế rồi. Nó chế nó sống chứ nó không chế nó sống chắc nó phải chết
thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét