47-CHỮA BỆNH THEO PHÁP PHẬT TẠI GIA
(18:32) Mà
trong nhà có người bệnh thì cái người tu là phải hướng dẫn cho người thân của
mình biết cách đẩy lui bệnh. Uống thuốc thì mặc uống thuốc, nhưng mà không đi
nhà thương, không nằm nhà thương. Nhà thương dơ lắm, bẩn lắm, ở đó hoàn toàn bệnh
nhiều thứ bệnh mà. Ở nhà mình phải sạch sẽ hơn. Đi bác sĩ cho thuốc về uống,
nhưng mà ở nhà mình hỗ trợ cho cách thức, dùng phương pháp đẩy lui bệnh. Bởi vì
nếu mà không cho uống thuốc thì mọi người trong gia đình họ quá sợ. Có bao giờ,
thuở giờ không ai uống thuốc mà hết bệnh bao giờ? Cứ cho uống thuốc để cầm chừng
cho những người thân của mình yên tâm đi. Chứ sự thật cái phương pháp nó đủ
cách để đẩy lui cái bệnh ở trong thân của mình ra. Cho nên đừng có lo sợ, bệnh
mà. Hôm qua không đau, bữa nay đau là vô thường chứ nó đâu phải thường. Vậy thì
bữa nay đau thì ngày mai phải hết chứ làm sao mà nằm ở trong thân mình được
hoài phải không?
Cái cơ thể
nó có cái sức đề kháng chống lại tất cả mọi bệnh. Tại vì mình quá sợ hãi cho
nên cái sự đề kháng nó lại yếu. Còn mình không sợ là nó có sức đề kháng rất mạnh,
bệnh gì nó cũng chống, đẩy lui ra hết. Cái cơ thể của mình là một cái máy. Cái
máy nó chống lại tất cả những vi trùng, những vi khuẩn, những thời tiết nóng lạnh
nó đều chống lại để nó thích nghi, để nó ngoi lên nó sống mà. Nó đủ cái sức đề
kháng chứ không cần gì hết đâu. Mà tại vì mình quá sợ, cái sức đề kháng nó lại
yếu mòn đi. Cái tinh thần mạnh là cái sức đề kháng của cơ thể rất mạnh.
Cho nên
chúng ta lợi dụng cái ý thức lực của chúng ta tác ý đuổi, chẳng dao động tâm
chút nào hết. Thay vì đau thì người ta khó khăn người ta ngồi lắm, các con hiểu
không? Thì người ta phải nằm. Người đau thì họ nằm, họ rên la, họ ngồi không có
nổi. Mà cái người mà ngồi là khá lắm đó, ráng mà ngồi sững lên mà tu mà đuổi bệnh
đó là khá lắm. Còn cái người người ta còn hay hơn nữa mấy con. Người ta đứng dậy,
người ta đi Thân Hành Niệm. Mấy người đó đuổi bệnh nhanh lắm á! Bằng phương
pháp Thân Hành Niệm mấy con. À đưa tay ra, đưa tay vô bệnh mặc mày, tao đi là
tao đi. Bệnh một chút xíu, con đi chừng nửa tiếng, tiếng đồng hồ là cái bệnh nó
hết mất, nó không còn đau nhức chỗ nào đâu. Cái phương pháp mà đi Thân Hành Niệm
nó là một cái lực vô cùng, nó mạnh lắm. Mà cái người mà đau, đau gần chết mà đứng
dậy đi được á, mấy người đó gan lắm. Còn mấy người nhát thôi cứ nằm đó, chứ còn
ngồi cũng không nổi nữa chứ đừng nói. Không Thầy nói đó là cái nghị lực, cái ý
chí của cái người đó họ sẽ thắng được cái bệnh qua cái nghị lực, ý chí của họ,
cái gan dạ của họ. Họ không có sợ cái thứ đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét