39-LÒNG TIN ĐẨY LUI BỆNH
(20:55) Giai
đoạn thứ hai: mấy con phải đi vào thiền định. Bởi vì ai có thân cũng phải có bệnh
đau mấy con. Nếu có bệnh đau, nếu mà không biết tập luyện thì chúng ta sẽ không
làm chủ được bệnh. Cho nên chúng ta phải đi nhà thương, đi bác sĩ, uống thuốc,
tốn hao tiền bạc nhiều.
Nhưng bước
qua giai đoạn hai, chúng ta phải tập nhiếp tâm và an trú, để đủ cái sức mà
chúng ta đẩy lui bệnh. Cơ thể của chúng ta có một cái nội lực rất mạnh, một cái
tín lực thôi mấy con. Sự thật đây Thầy nói, cái lòng tin của mấy con chưa sâu.
Mà nếu mà thật sự mấy con tin rằng Phật pháp sẽ cứu chúng ta thoát khỏi bệnh.
Thì trong thân mấy con có cái bệnh nào đi nữa, mấy con cứ tin tưởng rằng, tôi sẽ
tác ý là được. “Thọ là vô thường, cái bệnh nhức đầu, cái bệnh đau bụng, cái bệnh
nhức tay, cái bệnh đau khớp, cái bệnh bán thân hãy rời khỏi theo cánh tay, theo
hơi thở mà ra”. Hàng ngày, khi mà cái thân bệnh của mình có, mình tin rằng Phật
pháp sẽ nói rằng: Trong thân của chúng ta, sẽ đẩy lui được bệnh.
Đây! Thầy nhắc
lại, có một câu chuyện mà Thầy có đưa vào trong cái bài học đạo đức, Đạo Đức Hiếu
Sinh. Một bà cụ 102 tuổi, bà tin rằng cái cơ thể bà không bệnh. Bà không bệnh,
bà chỉ tin có vậy thôi, không ai dạy bà, bà chỉ tin. Bởi vì bà sống tới 102 tuổi
thì cái khoảng thời gian sống dài như vậy bà phải có những cơn bệnh. Nhưng mà
bà tin rằng cái cơ thể bà không bao giờ có bệnh, bà khỏe. Đau nhức chỗ nào bà
cũng nói khỏe, bà không có nghĩ nó đau nhức chỗ nào. Nhưng khi đó, bà chỉ nghe
trong miệng của bà, bà nghe nó đau, nó nhức. Bà chỉ nghĩ rằng đây là là cái
răng của bà đau thôi. Cho nên bà đến nha sĩ, bà mới nói với nha sĩ: “Con coi
cái răng của bà nó đau chỗ nào?” thì cái ông nha sĩ ông nghi ngờ là bệnh ở
trong miệng của bà là ung thư. Cho nên khuyên bà nên đến cái vị bác sĩ đó, người
ta sẽ xem xét coi cái bệnh như thế nào? Thì bà nói: “Bà rất khỏe, bà không có bệnh
gì đâu. Nhưng mà con muốn bà đi, bà cũng đi cho con vui lòng”. Thì bà đến cho
ông ta thấy rõ ràng. Ông khuyên bà nên đến cái người bác sĩ chuyên môn về ung
thư để trị. Nhưng bà cũng vui lòng đến. Nhưng cái ông bác sĩ ung thư đã xác định
bà như vậy. Bà nói: “Không, rằng bà chỉ đau răng thôi, chứ bà không có bệnh gì,
cơ thể bà rất khỏe” và cuối cùng bà về bà vui. Sáu tháng sau thì bệnh bà hết.
Thì bà đến cái nha sĩ, bà hỏi cái ông nha sĩ xem lại, thì nha sĩ: “Sao lại lạ,
hôm đó thì những cái mụt ở trên miệng bà rất nhiều, mà bây giờ mất hết rồi”.
(23:40) Các
con thấy cái niềm tin, cái đó là cái tín lực. Tin rằng cơ thể của mình khỏe mạnh,
không có một thứ bệnh gì. Còn ở đây mình tin rằng Phật pháp dạy pháp Như Lý Tác
Ý. Ý thức lực của chúng ta sẽ đẩy lui được bệnh, chúng ta tin đẩy lui được bệnh.
Cho nên nhức đầu, đau bụng hoặc là tất cả những bệnh, chúng ta đặt niềm tin trọn
vẹn ở pháp đẩy lui được bệnh. Thì bằng chứng, trong số phật tử Thầy đã dạy, có
người khi đẩy lùi được bệnh là tại vì người đó tin.
Còn có người
đẩy lùi không được, người đó chưa đủ niềm tin. Chưa đủ niềm tin thì người đó phải
làm sao? Có phương pháp mấy con, nhiếp tâm và an trú cho được. Khi an trú được
chúng ta bám vào cái chỗ an trú của chúng ta, thì chúng ta tác ý đuổi bệnh, bệnh
cũng đi. Chúng ta không dùng tín lực được là tại vì chúng ta không tin. Chúng
ta thấy sao nó đau nhức quá, nó khổ sở quá! Thì do đó chúng ta không có đủ cái
lực tin, cho nên cái lực của chúng ta không thể dùng tín lực mà đẩy lùi.
Thầy nhắc lại
như hồi nãy bài giảng: Bà cụ 102 tuổi. Bà chỉ có tín lực, chứ bà chưa biết nhiếp
tâm, an trú gì cả. Bà tin rằng cơ thể của bà sống như vậy, là bà không có bệnh
gì hết, không có bệnh gì hết. Răng thì có đau nhức sơ sơ vậy thôi. Bởi vì bà
nghĩ rằng mỗi lần mà đau răng vậy là tại vì cái răng lung lơ, già cả thì nó hết.
Lung lơ thì nó đau thôi, thì bà chỉ tin vậy thôi. Đó là có một cái bài học mà
Thầy đã gởi cho một số tu sinh ở trong Tu viện, để thấy rằng: cái tín lực nó
không phải thường mấy con. Cái lòng tin của chúng ta cũng mạnh lắm mấy con! Cho
nên tin một cái gì, thì mấy con sẽ làm được là cái việc đó mấy con làm. Tin tôi
sẽ vượt qua những cái khó khăn, mấy con sẽ làm được. Cái niềm tin đó giúp mấy
con vượt qua những cái khó khăn. Cho nên trên cuộc đời đức Phật dạy Ngũ lực. Có
năm cái lực, mà tín lực là lòng tin hàng đầu mấy con. Không có tín lực thì mấy
con không siêng năng làm, thì mấy con đâu có tấn lực, các con biết không? Cho
nên vì vậy Đức Phật dạy rất rõ ràng.
Vì vậy hôm
nay Thầy nhắc lại. Từ cái chỗ mà chúng ta tu tập giới luật, tức là: những gì
thông suốt cần thông suốt. Chúng ta thông suốt những giới luật đức hạnh. Chúng
ta sống không làm khổ mình, khổ người, đem lại hạnh phúc chúng ta rõ ràng, giải
thoát rõ ràng. Mình không chửi mắng người ta, người ta chửi mắng mình thì mình
tha thứ, mình thương yêu. Mình buông xả thì làm sao tâm mình giận, mình mắng
người ta, mình đánh người ta đây. Các con thấy đó là cái bực chơn tu. Mình luôn
luôn cung kính tôn trọng sự sống của người khác. Tất cả những cái loài vật khác
mình còn cung kính tôn trọng cái sự sống mà, mình bình đẳng mà. Cho nên do đó
mình không nỡ giết hại. Vì vậy mà các con không ăn thịt chúng sinh, thì các con
làm sao làm những cái điều ác. Cho nên thân của các con từ đó nó nó chuyển, nó
sẽ chuyển cái nghiệp mà từ xưa đến giờ mấy con không biết mấy con đã làm ác. Mấy
con đã bao nhiêu đời mà có thể ăn thịt chúng sanh, chứ đâu phải một đời nay. Thế
mà hôm nay mấy con không ăn ăn thịt chúng sanh, nó chuyển từ nhiều đời kiếp mấy
con đã giết hại chúng sanh và ăn thịt, nó sẽ chuyển. Nó làm cho các cơ thể của
các con lần lượt nó sẽ khỏe mạnh và không bao giờ mà bán thân nằm tại chỗ nữa.
Thầy nói rằng
trong cái cuộc đời tu hành của đạo Phật tuyệt vời! Lấy thiện chuyển ác. Sống ở
trong cái nhân quả của chúng ta biết rằng: nhân quả thì có thiện có ác. Mà lấy
thiện, lấy hành động thiện chuyển hành động ác. Người ta chửi mình, mình không
chửi lại là lấy thiện chuyển ác, mình nhẫn. Thì cái sự việc người ta chửi mình
một hơi, người ta nghỉ chứ đâu phải người ta chửi hoài đâu. Cho nên cuối cùng
nó không có xảy ra hết, nó chấm dứt, đó là là lấy thiện chuyển ác mà. Bệnh đau
cũng vậy, chúng ta sống thiện thì chúng ta sẽ chuyển những cái nghiệp đau ở trong
thân của chúng ta. Vì vậy chúng ta bắt đầu, chúng ta phải hiểu rằng pháp rất là
tuyệt vời. Sống rất là bình đẳng, sống rất là thương yêu, đó là là học đạo đức.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét