17- PHẬT DẠY NƯƠNG VÀO HƠI
THỞ HOẶC CÁNH TAY ĐỂ ĐUỔI BỆNH
(20:26) Và
đồng thời tiếp tục trên con đường học đạo đức nhân bản, nhân quả, họ có đủ khả
năng đẩy lui được bệnh như Đức Phật đã dạy trong pháp môn Định Niệm Hơi Thở.
Khi thân
chúng ta bị cảm thọ đau nhức bất cứ chỗ nào trên thân hoặc bệnh nhẹ, bệnh nặng,
đều có thể đẩy lui tất cả những bệnh ra khỏi thân chúng ta bằng phương pháp, đó
là người mới tu. Người tu lâu người ta chỉ cần dùng Tứ Thần Túc trong đó có Dục
Như Ý Túc.
Dục Như Ý
Túc có nghĩa là muốn thân chúng ta không đau thì chỉ cần ra lệnh thì thân không
đau. Bởi vì Tứ Thần Túc là lực như thần, cho nên khi bị cái đầu đau, thì người
bị đau đầu chỉ cần ra lệnh: "Thọ là vô thường, cái đầu đau này thì
phải đi khỏi thân ta!" - thì ngay liền tức khắc cái trạng thái nhức đầu
lần lần tan biến trong vài giây hoặc là một phút.
Còn chúng ta
chưa có Thần Túc thì chúng ta dùng Định Niệm Hơi Thở như Đức Phật đã dạy. Khi đầu
bị đau thì chúng ta bảo rằng: "Thọ là vô thường, cái đầu đau này
không được đau, thân phải bình thường". Lúc bấy giờ chúng ta tiếp tục
trong phương pháp Phật dạy đẩy lui bệnh: "An tịnh thân hành tôi biết
tôi hít vô! An tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra!"
Và tiếp tục
nhiếp tâm trong hành động hơi thở ra hơi thở vô, và tác ý từng câu một từng hơi
thở trong năm, mười phút chúng ta không ôm pháp tác ý đó nữa và không nương vào
hơi thở thì bệnh nhức đầu chúng ta không còn thấy nữa.
Như vậy
phương pháp của đạo Phật đã đẩy lui được bệnh.
(22:47) Nếu
hơi thở chúng ta không sử dụng được vì bị rối loạn hơi thở, hoặc tức ngực, hoặc
khó khăn về hơi thở thì chúng ta dùng cánh tay. Khi dùng cánh tay để trị bệnh
thì quý vị Phật tử hãy xem cánh tay của Thầy.
Khi Thầy bị
nhức đầu hoặc là đau bụng Thầy bảo: "Thọ là vô thường, cái bệnh
đau bụng này phải rời khỏi thân ta! An tịnh thân hành tôi biết tôi đưa tay ra",
quý vị thấy Thầy tác ý xong rồi mới đưa cánh tay ra. "An tịnh thân
hành tôi biết tôi đưa tay vô", Thầy đưa vô. "An tịnh thân
hành tôi biết tôi đưa tay ra", Thầy đưa ra. "An tịnh thân
hành tôi biết tôi đưa tay vô", Thầy đưa vô.
Đau bụng mặc
đau bụng, tác ý ôm pháp chặt chịa như người ôm phao vượt biển. Lúc bấy giờ cơn
đau như cắt ruột vẫn mặc nó, ôm chặt pháp hơi thở, đưa tay ra chú ý trong hành
động đưa tay ra, đưa vào chú ý trong hành động đưa vào, và cứ tiếp tục như vậy
cho đến khi cơn đau bụng chấm dứt. Chúng ta xả nghỉ lúc cơn đau không còn nữa.
Đó là lối
dùng phương pháp Định Niệm Hơi Thở hoặc là Thân Hành Niệm bằng cánh tay để trị
bệnh. Vì vậy mới nói, mới gọi là đạo Phật làm chủ bệnh.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét