397-TRI KIẾN GIẢI THOÁT
Con người sống trong cuộc đời này thường hoạt động tạo ra nghiệp thiện hay nghiệp ác. Nghiệp thiện hay nghiệp ác đều do Thân, Khẩu, Ý của chúng ta. Vì thế, nghiệp gồm có ba thứ:
.Thứ nhất là THÂN NGHIỆP
.Thứ hai là KHẨU NGHIỆP
.Thứ ba là Ý NGHIỆP
Thân, Khẩu,
Ý tạo ra ác nghiệp thì thân tâm chúng ta thường chịu quả khổ đau như bị bệnh tật,
tai nạn, hoặc nghèo khổ cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, thường sống lang
thang đầu đình, xó chợ, thường đi xin ăn theo chỗ đông người. Những người làm
ác, cuộc sống thường xảy ra nhiều điều bất như ý, luôn luôn
không thuận duyên. Họ thường sống trong nghịch cảnh, khiến cho họ phải chịu nhiều
sự khổ đau liên tục.
Do Thân, Khẩu,
Ý tạo ra nghiệp ác, nên họ sống với tâm trạng đau khổ; tánh tình luôn luôn hay
giận hờn, có khi thương, có khi ghét, thường thay đổi nay vầy mai khác. Nhất là
tâm trạng thường sợ hãi, lo lắng, buồn rầu, v.v… Cuộc sống của họ bất an như vậy.
Thấy người
như vậy, chúng ta cũng cần phải quán xét lại thân phận của mình, tức là suy tư
về thân, tâm, hoàn cảnh và tất cả mọi sự việc, sự vật xảy ra chung quanh cuộc sống
của chúng ta, để xem xét đâu là những nguyên nhân mình đã tạo ra những sự khổ
đau này, và ai là người đã gây ra sự khổ cho chúng ta, hay chính chúng ta đã tạo
ra.
Cũng giống
như ngày xưa, tại núi Linh Thứu, khi ông Tu Bồ Đề mắc bệnh trầm trọng, ông liền
suy tư:
- Cái
đau khổ của thân ta từ đâu sanh ra? Từ đâu mà nó diệt? Khi diệt nó sẽ đến chỗ
nào?
Nghĩ như vậy,
ông liền đến chỗ vắng vẻ, trải tọa cụ, ngồi kiết già, lưng thẳng, ý chơn chánh,
chuyên một lòng suy tư về thân bệnh để cố tìm nguyên nhân và phương pháp để diệt
trừ các sự đau khổ của bệnh tật.
Khi Tôn giả
Tu Bồ Đề đang yên lặng suy tư để tìm nguyên nhân bệnh tật, và phương pháp diệt
trừ các đau khổ do thân bệnh của mình, thì Thích Đề Hoàn Nhơn biết được tâm niệm
ấy, nên cùng người đệ tử của mình là Ba Giá Tuần đến chỗ Tôn giả Tu Bồ Đề để trợ
lực, nhất là giúp Ngài soi thấu được nghiệp thân, và hướng dẫn Ngài phương pháp
sống MƯỜI ĐIỀU LÀNH để diệt trừ bệnh tật.
Thích Đề
Hoàn Nhơn biết rất rõ, chỉ có phương pháp Mười Điều Lành mới cứu thân nghiệp khỏi
bệnh tật và những tai nạn xảy ra, mà con người phải gánh chịu vì thường làm MƯỜI
ĐIỀU ÁC. Cho nên vừa đến nơi thì Ba Giá Tuần đã đọc bài kệ trợ duyên:
“Nghiệp
lành thoát các phược
Ở tại
núi Linh Thứu
Thường
mắc bệnh cực trọng
Không
ưa các căn bệnh
Trông
dung nhan thượng tôn
Đã thu
được phước lớn
Trồng
đức đâu hơn đây”
(Kinh
Tăng Nhất A Hàm)
Nghĩa của
bài kệ này khiến cho người ta khó hiểu là ở danh từ “phược”. PHƯỢC có nghĩa là
bệnh tật, tai nạn, mà câu kệ thứ nhất nói rất rõ. NGHIỆP LÀNH tức
là làm Mười Điều Lành. Toàn nghĩa của câu kệ này là sống với MƯỜI ĐIỀU LÀNH sẽ
không còn bệnh tật hay tai nạn nào nữa cả. Ba Giá Tuần đã nêu rõ: Muốn thoát ra
các bệnh tật, tai nạn thì phải sống trong MƯỜI ĐIỀU LÀNH. Sống trong Mười Điều
Lành thì bệnh tật, tai nạn sẽ được vượt qua, tức là sống trong nhân quả lành
thì chuyển tất cả bệnh tật, tai nạn sẽ không còn nữa.
Bởi vậy,
kinh Mười Điều Lành ra đời là giúp cho mọi người không còn bệnh tật nơi thân nữa,
nhưng con người không đủ lòng tin với pháp môn này. Vì thế, loài người sống
nuôi thân mạng bằng thân mạng của các loài chúng sinh, do đó, họ lúc nào cũng tạo
ra các ác nghiệp GIẾT HẠI VÀ ĂN THỊT CHÚNG SINH: săn bắn, chài lưới, câu tôm,
giết hại trâu bò, heo dê, gà vịt, v.v… để lấy thịt làm thực phẩm ăn uống hằng
ngày. Thật là vô minh, sống trong nhân quả ác làm sao tránh khỏi những tai nạn
bệnh tật khổ đau, vì sống bằng sự khổ đau của chúng sinh thì làm sao tránh khỏi
mọi sự khổ đau.
Tại sao con
người lại ưa thích ăn thịt chúng sinh?
Nói ưa thích
ăn thịt chúng sinh thì không đúng, mà nói con người sống bằng thói quen ăn thịt
chúng sinh là không sai. Cho nên, khi không ăn thịt chúng sinh thì sinh ra thèm
khát muốn ăn.
Bởi huân tập
thành một thói quen không phải trong một ngày hai ngày, mà trong nhiều ngày. Vì
thế, một đứa bé mới sinh ra cha mẹ bắt đầu mớm cơm cho con ăn bằng thịt chúng
sinh, cho nên, đến khôn lớn thân tâm đã nhiễm thịt cá. Vì vậy, không có thịt cá
thì ăn uống cảm thấy như không ngon miệng.
Bởi vậy con
người mới sinh ra đều hiền lành (nhân chi sơ tánh bổn thiện), nhưng do những
người lớn đi trước như ông bà, cha mẹ, anh chị sống trong MƯỜI ĐIỀU ÁC, nên khiến
cho con cháu sau này dần dần chịu ảnh hưởng thành thói quen xấu ác mà không hay
biết, từ khi theo giáo pháp của đức Phật mới hay biết mình đã bị nhiễm ô những
điều xấu ác. Những điều xấu ác đó đã làm cho con người đau khổ từ đời này đến đời
khác.
Cho nên, khi
theo Phật giáo tu tập là chúng ta diệt trừ thói quen xấu ác đó, bằng cách tập sống
với MƯỜI ĐIỀU LÀNH. Khi tập sống với Mười Điều Lành như vậy, lâu ngày chúng ta
trở thành thói quen tốt và hiền lành.
Nhờ sống
trong thói quen tốt hiền lành, mà lần lần con người sống không làm khổ mình, khổ
người và không làm khổ tất cả các loài chúng sinh khác nữa.
Sự tu hành của
Phật giáo rất đơn giản, chúng ta chỉ cần thay đổi nếp sống xấu ác bằng nếp sống
hiền lành. Khi nếp sống hiền lành đã được thực hiện thì mình sẽ được an vui, hạnh
phúc, sống không còn khổ đau nữa.
Một người sống
đúng Mười Điều Lành thì không có bệnh tật hay tai nạn khổ đau nào tác động vào
thân tâm họ được. Mười Điều Lành thật là một phép mầu, giúp cho con người hoàn
toàn thoát khổ. Cho nên, chúng ta phải quý trọng MƯỜI ĐIỀU LÀNH này hơn tất cả
những vật quý trong thế gian này. Chỉ có nó mới giúp chúng ta thoát khổ của kiếp
làm người. Xưa, Khổng Tử, nhà hiền triết Trung Quốc dạy: “Làm người
khó! Làm người khó!”, nhưng ngược lại, đức Phật dạy Mười Điều Lành
thì làm người không còn khó nữa, mà còn đem lại sự an vui và hạnh phúc cho
mình, cho người.
Nhưng điều
quyết chắc chắn là con người sống với MƯỜI ĐIỀU LÀNH thì thân tâm không còn bệnh
tật khổ đau nữa. Thân tâm không bệnh tật khổ đau nữa như trên đã nói, thì đó là
đang sống trong cõi Trời.
Bởi vậy, cõi
Trời không ngoài MƯỜI ĐIỀU LÀNH; nếu ai sống đúng Mười Điều Lành là đang sống
trong cõi Trời. Vì thế, cõi Trời không có ở đâu xa, mà cõi Trời ở trong MƯỜI ĐIỀU
LÀNH. Cho nên, cõi Trời không lìa cõi thế gian. Bởi ai sống trong Mười Điều
Lành là đang sống an vui, hạnh phúc, còn ngược lại, ai sống
không giữ gìn đúng Mười Điều Lành là đang ở trong cảnh giới địa ngục. Cảnh giới
địa ngục là MƯỜI ĐIỀU ÁC. Như vậy, địa ngục không ngoài MƯỜI ĐIỀU ÁC.
Thiên đàng
hay địa ngục không phải ở trên trời hay ở trong lòng đất, mà ở trong lòng của mọi
người.
Vì mọi người
không biết, nên sống bằng máu, xương, thịt của chúng sinh, cho nên họ phải trả
quả khổ đau. Trả quả khổ đau không ai mang đến cho họ, mà do chính họ tạo ra
nhân quả nghiệp ác, giết hại và ăn thịt chúng sinh, nên họ phải gặt lấy mọi sự
khổ đau trong cuộc sống. Dù họ có chạy trốn đằng Trời nào thì cũng không tránh
khỏi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét