373- UỐNG THUỐC TRỊ BỆNH
(44:37) Phật
tử Nguyên Tánh: Con bạch thầy con nghĩ là bệnh là do nghiệp, cho nên tất cả
là do nghiệp cả cho nên bây giờ con không uống thuốc nữa, một năm nay con không
uống thuốc nữa.
Trưởng
lão: Đúng rồi.
Nếu con không uống thuốc, con giữ Giới, chuyển nghiệp con. Con đọc cuốn Văn Hóa
Truyền Thống tập hai, mười bảy điều lợi ích của Giới. Thân có bệnh đau, giữ Giới
luật nghiêm chỉnh, ước nguyện là sẽ hết đau. Giới luật nghiêm chỉnh là hết đau,
con thấy chưa? Con đọc cuốn đó rồi con mới thấy Giới luật nó tuyệt vời lắm con!
Phật tử
Nguyên Tánh: Bạch
Thầy con không uống thuốc mà đôi khi vợ con cứ sợ, con giả nói dối là con đã uống
rồi có được không Thầy?
Trưởng
lão: Thật sự ra
nói dối thì không được con! Tao uống thuốc rồi nói như vậy, đừng có nói. Nhưng
mà mình cũng lấy thuốc ra để đây cho nó thấy mình đang uống thuốc, nhưng mà uống
hay không thì lát nữa tao cất. Mình khéo, thiện xảo thôi chứ không kéo mình nói
láo thì không được, mắc tội, bởi vì Giới luật mà, con thấy không? Mình giữ Giới
mà mình lại nói láo thì bị kẹt trong Giới rồi, không có được. Cho nên con cũng
đem thuốc ra để cho nó thấy, nhưng mà để từ từ tao uống, không có lật đật rồi
chừng nó đi vắng rồi mình đem dẹp.
Uống thuốc,
bệnh này nó hết thì bệnh khác nó tới. Cái bệnh của con mà con uống thuốc, hết
cái bệnh đó rồi là có cái bệnh khác. Bởi vì cái thuốc trị bệnh này mà nó lại
làm hư chỗ khác, nó nguy hiểm cho mấy con lắm. Cho nên không cần uống thuốc gì
hết, chỉ cần ôm pháp thôi!
(46:21) Thầy
nói như thế này, nếu thật sự ra tai nạn giao thông gãy tay, chân. Các con lấy
cây bó cứng tại chỗ gãy, tại mình cục cựa thì nó trật, mình bó cho chặt cứng, đừng
để chân nó dính nhau lại, mấy con dùng tác ý, mấy con tác ý nó liền trở lại hết,
khỏi cần gì hết con. Cái phương pháp tác ý của Phật, nó có sức đề kháng rất mạnh,
nó làm cho những gì trên thân của nó phải lành lặn trở lại, nhưng tại mình yếu,
mình sợ rồi mình lo cái này, lo cái kia, đừng có lo cái chuyện đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét