192- SỐNG VỚI TÂM BÌNH THƯỜNG TỰ NHIÊN
(01:19:30) Tu
sinh: Các pháp là vô thường thì con nghĩ lá rơi như Thầy nói đó, là …
nhưng bây giờ nó vô thường thì nó không tác động … con không quan tâm nhiều …
Trưởng
lão: Cái mà con giữ
được cái tâm bình thường của con đó là tốt nhất. Tại vì như mưa gió hay này kia
mà con thấy, con quán như vậy để cái tâm con không bị cái hoàn cảnh đó, cảnh tượng
làm cho con phải vội vàng hoặc hấp tấp, hoặc làm cho con bình tĩnh đi một cách
vững vàng mà không còn lo lắng vấn đề xảy ra của hiện tượng, của vũ trụ thì như
vậy là đúng. Còn làm cho con hấp tấp vội vàng là sai. Con phải nhắc không hấp tấp
vội vàng gì hết, mưa ướt ướt thì đi cũng từ từ mà đi không có lật đật, không có
vội vàng. Như vậy mới đúng.
(01:21:00) Tu
sinh: Thưa Thầy cho con hỏi một câu nữa là Thầy bảo Tâm Bất Động, sau khi
tâm bất động thì nó ở trong từ trường bất động chứ nó không ở trong cái từ trường
đó động của mình nữa (TL: Đúng rồi) Thì cái từ trường của
người ngồi chơi thì cái tâm của họ không ở.. này nữa, còn tất cả những cái xảy
ra trên thân là nó vẫn động như máu chảy trong người, hơi thở lưu thông, những
cái đó là do các căn mà thôi chứ không phải do cái tâm mình …
Trưởng
lão: Coi như là tất
cả vũ trụ đang có sự hoạt động chung nhau, cả thân của Thầy như mạch máu này
kia chảy trong thân đều là với ở ngoài đều là nhịp với vũ trụ nó hết, chứ không
có thể đi ngược lại được. Cho nên vì vậy mà chúng ta sống cái theo cái tự nhiên
của vũ trụ. Vì vậy mà không có nên mà hối hả làm cho nó vội vàng hay gấp gáp
gì, không có, tự nhiên, như vậy thì nó mới đúng.
Tu sinh: …
Trưởng
lão: Rồi mấy con về.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét