185- THIỀN LÀ GÌ? THIỀN CÓ TRỊ ĐƯỢC BỆNH KHÔNG?
(55:19) Phật
tử: Dạ kính bạch Thầy từ bi chỉ dạy cho con câu thứ 3:
Thiền Trường
Sinh học có chữa bệnh được hay không? Thiền của Phật giáo Nguyên Thủy có làm chủ
được bệnh hay không? Nếu thiền của Phật giáo Nguyên Thủy làm chủ được bệnh, thì
có làm chủ được những bệnh nan y hay không? Và xin Thầy từ bi hoan hỷ chỉ dạy
cho phương pháp tu tập để làm chủ bệnh của thiền Nguyên Thủy.
Trưởng
lão: Để Thầy chỉ
dạy cho.
Thiền Nguyên
Thủy, nó cũng có những cái phương pháp, nhưng không phải thiền để trị bệnh. Tại
sao vậy? Tại vì người ta lạm dụng nó để trị bệnh, chứ thiền không phải trị bệnh.
Bởi vì thiền
là giúp cho tâm chúng ta thanh tịnh, không nghĩ bậy, nghĩ bạ, không nghĩ điều
này, thế kia, cho nên tâm chúng ta không bị chướng ngại. Còn chúng ta vì cái
tâm mà không nghĩ ngợi, không lo lắng, không sợ hãi, nó không bệnh chúng ta gọi
là thiền trị bệnh, chứ nó không phải là thiền trị bệnh đâu, mà chính tâm chúng
ta trị bệnh. Đó thì các con hiểu như vậy mới là cụ thể rõ ràng hơn, chứ còn hiểu
mà thiền thì nó sai đi.
Bởi vì thiền
nhiều khi người ta ức chế cái tâm người ta, ức chế cái ý thức người ta. Đạo Phật
các con đọc trong kinh Pháp Cú, đạo Phật nói: “Ý làm chủ, ý tạo tác, ý
dẫn đầu các pháp”. Thế mà người ta cứ ức chế cái ý thức của chúng ta hoài,
đó mấy con thấy.
Bây giờ ngồi
lại cố gắng mình gom cái tâm mình lại, mình gom cái tâm mình lại không có cho
nó nghĩ ngợi ra một cái gì hết, thì đó không phải ức chế cái ý thức của chúng
ta sao? Đó là chúng ta tu đúng theo Phật, hay là tu đúng theo ngoại đạo? Đó là
tu theo thiền của Trung Quốc, của người Trung Quốc, của các vị thầy Trung Quốc
họ dạy chúng ta sai rồi quý vị.
Bởi vì chúng
ta dùng ý thức để làm chủ, bây giờ cái ý của chúng ta như thế nào. Bây giờ thấy
cái người đó họ chửi mình, mình không giận, thì mình phải biết đó là nhân quả,
đời trước mình có gieo duyên gì, đời nay mình mới gặp nhau. Mà gặp nhau trong
cái nghịch cảnh mới có chửi mắng nhau chứ, do đó mình không giận là tại vì cái
trí mình hiểu.
Còn cái thiền
ngồi cứng ngắt, người ta chửi cũng như gộc cây vậy, cũng như con cóc vậy, thì
cái thiền đó thiền gì? Đó thành ra cái thiền đó là Thiền Đông Độ, cái thiền của
người Trung Quốc, sai mất đi.
(58:19) Từ
khi mà thiền mà truyền qua Việt Nam chúng ta, cho đến khi mà chúng ta có một
cái dòng thiền, gọi là Thiền Trúc Lâm Yên Tử. Nhưng mà sự thật ra của người
Trung Quốc chứ không phải là của người Việt Nam.
Chính bây giờ
đó Thầy là người triển khai Thiền Việt Nam. Đó bây giờ mấy con từ, tất cả Phật
tử ở đây mấy con thấy nãy giờ Thầy nói, đều là Thầy triển khai Phật pháp. Mà
triển khai Phật pháp, tức là triển khai con đường thiền của Phật, thì không phải
là Thầy là người đầu tiên sao, phải không? Mấy con thấy có ai? Có ông thầy nào?
Có một người nào đâu? Mà triển khai cái con đường như thế. Đó mấy con cứ nhận
thì mấy con sẽ thấy được cái điều này, chứ không phải là Thầy tự khoe mình, tự
xưng mình mà là một sự thật.
Cho nên trên
cái con đường mà tu tập, thì chúng ta phải biết phân biệt. Thiền này từ ở Trung
Quốc truyền sang qua, các sư thầy Trung Quốc, Lục Tổ Huệ Năng truyền qua: “Chẳng
niệm thiện, niệm ác”. Thì các con thấy không? “Chẳng niệm thiện, niệm
ác”, nó đâu phải là thiền của Việt Nam đâu.
Rồi thiền mà
từ ở bên Campuchia mà truyền qua là thiền của Nguyên Thủy, thiền của Campuchia,
nó đâu phải là của Phật đâu. Của người Campuchia, người ta sẽ nghiên cứu kinh
sách Phật, rồi người ta viết ra, rồi mình tu theo. Chứ sự thật ra đâu phải là
chính họ hiểu chắc chắn là như vậy. Nếu chắc chắn như vậy, là cái người
Campuchia họ đã làm chủ sanh, già, bệnh, chết, bốn cái khổ họ đã làm chủ rồi. Sự
thật ra người Campuchia họ có làm chủ bốn chỗ sanh, già, bệnh, chết đâu. Cho
nên cái thiền của họ cũng chưa phải là đúng.
Cho nên vì vậy
mà ở đây chúng ta cần phải đề cao cảnh giác mọi mặt, cái nào đúng, cái nào sai.
Cái nào đúng là phải đi vào những lời đức Phật dạy mới đúng, lời của đức Phật dạy
còn đó. May là chúng ta có được Hòa thượng Minh Châu, Ngài dịch ra cái tạng
kinh Nikaya bằng tiếng Việt của chúng ta. Như vậy chúng ta cũng dễ nghiên cứu
chứ đâu phải còn khó khăn đâu. Cho nên vì vậy mà chúng ta là người Việt Nam,
chúng ta phước báu rất đầy đủ. Về dịch ra tiếng Việt của chúng ta thì có Hòa
thượng Minh Châu đã dịch ra. Và về sự tu hành, tu tập thì phải nói rằng có Thầy.
Thì như vậy
có những gì thì quý Phật tử hỏi, Thầy sẽ chỉ dạy cho quý Phật tử tu tập, đừng
ngại. Đừng có ngại rằng hỏi như vậy rồi thầy Tổ mình như thế nào, sao đây?
không phải. Thầy Tổ cũng đang đi tìm con đường giải thoát cũng như mình, chứ
đâu có gì khác hơn, cho nên cái thưa hỏi là điều cần thiết.
Trưởng
lão: Con còn
thưa hỏi gì nữa không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét